孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)

作者:吴伟业 朝代:明朝诗人
孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)原文
明月如霜,好风如水,清景无限
甚时跃马归来,认得迎门轻笑
绿槐烟柳长亭路,恨匆忙分离去
玉楼深锁薄情种清夜悠悠谁共
   序曰:汉末建安中,庐江府小吏焦仲卿妻刘氏,为仲卿母所遣,自誓不嫁。其家逼之,乃投水而死。仲卿闻之,亦自缢于庭树。时人伤之,为诗云尔。
两岸荔枝红,万家烟雨中
离离原上草,一岁一枯荣
飞花两岸照船红,百里榆堤半日风
独上小搂春欲暮,愁望玉关芳草路
峨嵋山下少人行,旌旗无光日色薄
孔雀东南飞,五里一徘徊。
“十三能织素,十四学裁衣。十五弹箜篌,十六诵诗书。十七为君妇,心中常苦悲。君既为府吏,守节情不移。贱妾留空房,相见常日稀。鸡鸣入机织,夜夜不得息。三日断五匹,大人故嫌迟。非为织作迟,君家妇难为!妾不堪驱使,徒留无所施。便可白公姥,及时相遣归。”
府吏得闻之,堂上启阿母:“儿已薄禄相,幸复得此妇。结发同枕席,黄泉共为友。共事二三年,始尔未为久。女行无偏斜,何意致不厚。”
阿母谓府吏:“何乃太区区!此妇无礼节,举动自专由。吾意久怀忿,汝岂得自由!东家有贤女,自名秦罗敷。可怜体无比,阿母为汝求。便可速遣之,遣去慎莫留!”
府吏长跪告:“伏惟启阿母。今若遣此妇,终老不复取!”
阿母得闻之,槌床便大怒:“小子无所畏,何敢助妇语!吾已失恩义,会不相从许!”
府吏默无声,再拜还入户。举言谓新妇,哽咽不能语:“我自不驱卿,逼迫有阿母。卿但暂还家,吾今且报府。不久当归还,还必相迎取。以此下心意,慎勿违吾语。”
新妇谓府吏:“勿复重纷纭。往昔初阳岁,谢家来贵门。奉事循公姥,进止敢自专?昼夜勤作息,伶俜萦苦辛。谓言无罪过,供养卒大恩;仍更被驱遣,何言复来还!妾有绣腰襦,葳蕤自生光;红罗复斗帐,四角垂香囊;箱帘六七十,绿碧青丝绳,物物各自异,种种在其中。人贱物亦鄙,不足迎后人,留待作遗施,于今无会因。时时为安慰,久久莫相忘!”
鸡鸣外欲曙,新妇起严妆。著我绣夹裙,事事四五通。足下蹑丝履,头上玳瑁光。腰若流纨素,耳著明月珰。指如削葱根,口如含朱丹。纤纤作细步,精妙世无双。
上堂拜阿母,阿母怒不止。“昔作女儿时,生小出野里。本自无教训,兼愧贵家子。受母钱帛多,不堪母驱使。今日还家去,念母劳家里。”却与小姑别,泪落连珠子。“新妇初来时,小姑始扶床;今日被驱遣,小姑如我长。勤心养公姥,好自相扶将。初七及下九,嬉戏莫相忘。”出门登车去,涕落百余行。
府吏马在前,新妇车在后。隐隐何甸甸,俱会大道口。下马入车中,低头共耳语:“誓不相隔卿,且暂还家去。吾今且赴府,不久当还归。誓天不相负!”
新妇谓府吏:“感君区区怀!君既若见录,不久望君来。君当作磐石,妾当作蒲苇。蒲苇纫如丝,磐石无转移。我有亲父兄,性行暴如雷,恐不任我意,逆以煎我怀。”举手长劳劳,二情同依依 。
入门上家堂,进退无颜仪。阿母大拊掌,不图子自归:“十三教汝织,十四能裁衣,十五弹箜篌,十六知礼仪,十七遣汝嫁,谓言无誓违。汝今何罪过,不迎而自归?”兰芝惭阿母:“儿实无罪过。”阿母大悲摧。
还家十余日,县令遣媒来。云有第三郎,窈窕世无双。年始十八九,便言多令才。
阿母谓阿女:“汝可去应之。”
阿女含泪答:“兰芝初还时,府吏见丁宁,结誓不别离。今日违情义,恐此事非奇。自可断来信,徐徐更谓之。”
阿母白媒人:“贫贱有此女,始适还家门。不堪吏人妇,岂合令郎君?幸可广问讯,不得便相许。”
媒人去数日,寻遣丞请还,说有兰家女,承籍有宦官。云有第五郎,娇逸未有婚。遣丞为媒人,主簿通语言。直说太守家,有此令郎君,既欲结大义,故遣来贵门。
阿母谢媒人:“女子先有誓,老姥岂敢言!”
阿兄得闻之,怅然心中烦。举言谓阿妹:“作计何不量!先嫁得府吏,后嫁得郎君。否泰如天地,足以荣汝身。不嫁义郎体,其往欲何云?”
兰芝仰头答:“理实如兄言。谢家事夫婿,中道还兄门。处分适兄意,那得自任专!虽与府吏要,渠会永无缘。登即相许和,便可作婚姻。”
媒人下床去。诺诺复尔尔。还部白府君:“下官奉使命,言谈大有缘。”府君得闻之,心中大欢喜。视历复开书,便利此月内,六合正相应。良吉三十日,今已二十七,卿可去成婚。交语速装束,络绎如浮云。青雀白鹄舫,四角龙子幡。婀娜随风转,金车玉作轮。踯躅青骢马,流苏金镂鞍。赍钱三百万,皆用青丝穿。杂彩三百匹,交广市鲑珍。从人四五百,郁郁登郡门。
阿母谓阿女:“适得府君书,明日来迎汝。何不作衣裳?莫令事不举!”
阿女默无声,手巾掩口啼,泪落便如泻。移我琉璃榻,出置前窗下。左手持刀尺,右手执绫罗。朝成绣夹裙,晚成单罗衫。晻晻日欲暝,愁思出门啼。
府吏闻此变,因求假暂归。未至二三里,摧藏马悲哀。新妇识马声,蹑履相逢迎。怅然遥相望,知是故人来。举手拍马鞍,嗟叹使心伤:“自君别我后,人事不可量。果不如先愿,又非君所详。我有亲父母,逼迫兼弟兄。以我应他人,君还何所望!”
府吏谓新妇:“贺卿得高迁!磐石方且厚,可以卒千年;蒲苇一时纫,便作旦夕间。卿当日胜贵,吾独向黄泉!”
新妇谓府吏:“何意出此言!同是被逼迫,君尔妾亦然。黄泉下相见,勿违今日言!”执手分道去,各各还家门。生人作死别,恨恨那可论?念与世间辞,千万不复全!
府吏还家去,上堂拜阿母:“今日大风寒,寒风摧树木,严霜结庭兰。儿今日冥冥,令母在后单。故作不良计,勿复怨鬼神!命如南山石,四体康且直!”
阿母得闻之,零泪应声落:“汝是大家子,仕宦于台阁。慎勿为妇死,贵贱情何薄!东家有贤女,窈窕艳城郭,阿母为汝求,便复在旦夕。”
府吏再拜还,长叹空房中,作计乃尔立。转头向户里,渐见愁煎迫。
其日牛马嘶,新妇入青庐。奄奄黄昏后,寂寂人定初。我命绝今日,魂去尸长留!揽裙脱丝履,举身赴清池。
府吏闻此事,心知长别离。徘徊庭树下,自挂东南枝。
两家求合葬,合葬华山傍。东西植松柏,左右种梧桐。枝枝相覆盖,叶叶相交通。中有双飞鸟,自名为鸳鸯。仰头相向鸣,夜夜达五更。行人驻足听,寡妇起彷徨。多谢后世人,戒之慎勿忘。
伤心枕上三更雨,点滴霖霪
孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)拼音解读
míng yuè rú shuāng,hǎo fēng rú shuǐ,qīng jǐng wú xiàn
shén shí yuè mǎ guī lái,rèn de yíng mén qīng xiào
lǜ huái yān liǔ cháng tíng lù,hèn cōng máng fēn lí qù
yù lóu shēn suǒ bó qíng zhǒng qīng yè yōu yōu shuí gòng
   xù yuē:hàn mò jiàn ān zhōng,lú jiāng fǔ xiǎo lì jiāo zhòng qīng qī liú shì,wèi zhòng qīng mǔ suǒ qiǎn,zì shì bù jià。qí jiā bī zhī,nǎi tóu shuǐ ér sǐ。zhòng qīng wén zhī,yì zì yì yú tíng shù。shí rén shāng zhī,wèi shī yún ěr。
liǎng àn lì zhī hóng,wàn jiā yān yǔ zhōng
lí lí yuán shàng cǎo,yī suì yī kū róng
fēi huā liǎng àn zhào chuán hóng,bǎi lǐ yú dī bàn rì fēng
dú shàng xiǎo lǒu chūn yù mù,chóu wàng yù guān fāng cǎo lù
é méi shān xià shǎo rén xíng,jīng qí wú guāng rì sè báo
kǒng què dōng nán fēi,wǔ lǐ yī pái huái。
“shí sān néng zhī sù,shí sì xué cái yī。shí wǔ dàn kōng hóu,shí liù sòng shī shū。shí qī wèi jūn fù,xīn zhōng cháng kǔ bēi。jūn jì wèi fǔ lì,shǒu jié qíng bù yí。jiàn qiè liú kòng fáng,xiāng jiàn cháng rì xī。jī míng rù jī zhī,yè yè bù dé xī。sān rì duàn wǔ pǐ,dà rén gù xián chí。fēi wéi zhī zuò chí,jūn jiā fù nán wéi!qiè bù kān qū shǐ,tú liú wú suǒ shī。biàn kě bái gōng lǎo,jí shí xiāng qiǎn guī。”
fǔ lì dé wén zhī,táng shàng qǐ ā mǔ:“ér yǐ báo lù xiāng,xìng fù dé cǐ fù。jié fà tóng zhěn xí,huáng quán gòng wèi yǒu。gòng shì èr sān nián,shǐ ěr wèi wèi jiǔ。nǚ xíng wú piān xié,hé yì zhì bù hòu。”
ā mǔ wèi fǔ lì:“hé nǎi tài qū qū!cǐ fù wú lǐ jié,jǔ dòng zì zhuān yóu。wú yì jiǔ huái fèn,rǔ qǐ dé zì yóu!dōng jiā yǒu xián nǚ,zì míng qín luó fū。kě lián tǐ wú bǐ,ā mǔ wèi rǔ qiú。biàn kě sù qiǎn zhī,qiǎn qù shèn mò liú!”
fǔ lì cháng guì gào:“fú wéi qǐ ā mǔ。jīn ruò qiǎn cǐ fù,zhōng lǎo bù fù qǔ!”
ā mǔ dé wén zhī,chuí chuáng biàn dà nù:“xiǎo zi wú suǒ wèi,hé gǎn zhù fù yǔ!wú yǐ shī ēn yì,huì bù xiāng cóng xǔ!”
fǔ lì mò wú shēng,zài bài hái rù hù。jǔ yán wèi xīn fù,gěng yè bù néng yǔ:“wǒ zì bù qū qīng,bī pò yǒu ā mǔ。qīng dàn zàn huán jiā,wú jīn qiě bào fǔ。bù jiǔ dāng guī huán,hái bì xiāng yíng qǔ。yǐ cǐ xià xīn yì,shèn wù wéi wú yǔ。”
xīn fù wèi fǔ lì:“wù fù zhòng fēn yún。wǎng xī chū yáng suì,xiè jiā lái guì mén。fèng shì xún gōng lǎo,jìn zhǐ gǎn zì zhuān?zhòu yè qín zuò xī,líng pīng yíng kǔ xīn。wèi yán wú zuì guò,gōng yǎng zú dà ēn;réng gèng bèi qū qiǎn,hé yán fù lái huán!qiè yǒu xiù yāo rú,wēi ruí zì shēng guāng;hóng luó fù dòu zhàng,sì jiǎo chuí xiāng náng;xiāng lián liù qī shí,lǜ bì qīng sī shéng,wù wù gè zì yì,zhǒng zhǒng zài qí zhōng。rén jiàn wù yì bǐ,bù zú yíng hòu rén,liú dài zuò yí shī,yú jīn wú huì yīn。shí shí wéi ān wèi,jiǔ jiǔ mò xiāng wàng!”
jī míng wài yù shǔ,xīn fù qǐ yán zhuāng。zhe wǒ xiù jiā qún,shì shì sì wǔ tòng。zú xià niè sī lǚ,tóu shàng dài mào guāng。yāo ruò liú wán sù,ěr zhe míng yuè dāng。zhǐ rú xuē cōng gēn,kǒu rú hán zhū dān。xiān xiān zuò xì bù,jīng miào shì wú shuāng。
shàng táng bài ā mǔ,ā mǔ nù bù zhǐ。“xī zuò nǚ ér shí,shēng xiǎo chū yě lǐ。běn zì wú jiào xùn,jiān kuì guì jiā zǐ。shòu mǔ qián bó duō,bù kān mǔ qū shǐ。jīn rì huán jiā qù,niàn mǔ láo jiā lǐ。”què yǔ xiǎo gū bié,lèi luò lián zhū zi。“xīn fù chū lái shí,xiǎo gū shǐ fú chuáng;jīn rì bèi qū qiǎn,xiǎo gū rú wǒ zhǎng。qín xīn yǎng gōng lǎo,hǎo zì xiāng fú jiāng。chū qī jí xià jiǔ,xī xì mò xiāng wàng。”chū mén dēng chē qù,tì luò bǎi yú xíng。
fǔ lì mǎ zài qián,xīn fù chē zài hòu。yǐn yǐn hé diān diān,jù huì dà dào kǒu。xià mǎ rù chē zhōng,dī tóu gòng ěr yǔ:“shì bù xiāng gé qīng,qiě zàn huán jiā qù。wú jīn qiě fù fǔ,bù jiǔ dāng hái guī。shì tiān bù xiāng fù!”
xīn fù wèi fǔ lì:“gǎn jūn qū qū huái!jūn jì ruò jiàn lù,bù jiǔ wàng jūn lái。jūn dàng zuò pán shí,qiè dàng zuò pú wěi。pú wěi rèn rú sī,pán shí wú zhuǎn yí。wǒ yǒu qīn fù xiōng,xìng xíng bào rú léi,kǒng bù rèn wǒ yì,nì yǐ jiān wǒ huái。”jǔ shǒu cháng láo láo,èr qíng tóng yī yī 。
rù mén shàng jiā táng,jìn tuì wú yán yí。ā mǔ dà fǔ zhǎng,bù tú zǐ zì guī:“shí sān jiào rǔ zhī,shí sì néng cái yī,shí wǔ dàn kōng hóu,shí liù zhī lǐ yí,shí qī qiǎn rǔ jià,wèi yán wú shì wéi。rǔ jīn hé zuì guò,bù yíng ér zì guī?”lán zhī cán ā mǔ:“ér shí wú zuì guò。”ā mǔ dà bēi cuī。
huán jiā shí yú rì,xiàn lìng qiǎn méi lái。yún yǒu dì sān láng,yǎo tiǎo shì wú shuāng。nián shǐ shí bā jiǔ,biàn yán duō lìng cái。
ā mǔ wèi ā nǚ:“rǔ kě qù yīng zhī。”
ā nǚ hán lèi dá:“lán zhī chū hái shí,fǔ lì jiàn dīng níng,jié shì bù bié lí。jīn rì wéi qíng yì,kǒng cǐ shì fēi qí。zì kě duàn lái xìn,xú xú gèng wèi zhī。”
ā mǔ bái méi rén:“pín jiàn yǒu cǐ nǚ,shǐ shì huán jiā mén。bù kān lì rén fù,qǐ hé lìng láng jūn?xìng kě guǎng wèn xùn,bù dé biàn xiāng xǔ。”
méi rén qù shù rì,xún qiǎn chéng qǐng hái,shuō yǒu lán jiā nǚ,chéng jí yǒu huàn guān。yún yǒu dì wǔ láng,jiāo yì wèi yǒu hūn。qiǎn chéng wèi méi rén,zhǔ bù tōng yǔ yán。zhí shuō tài shǒu jiā,yǒu cǐ lìng láng jūn,jì yù jié dà yì,gù qiǎn lái guì mén。
ā mǔ xiè méi rén:“nǚ zǐ xiān yǒu shì,lǎo mǔ qǐ gǎn yán!”
ā xiōng dé wén zhī,chàng rán xīn zhōng fán。jǔ yán wèi ā mèi:“zuò jì hé bù liàng!xiān jià dé fǔ lì,hòu jià dé láng jūn。fǒu tài rú tiān dì,zú yǐ róng rǔ shēn。bù jià yì láng tǐ,qí wǎng yù hé yún?”
lán zhī yǎng tóu dá:“lǐ shí rú xiōng yán。xiè jiā shì fū xù,zhōng dào hái xiōng mén。chǔ fèn shì xiōng yì,nà de zì rèn zhuān!suī yǔ fǔ lì yào,qú huì yǒng wú yuán。dēng jí xiāng xǔ hé,biàn kě zuò hūn yīn。”
méi rén xià chuáng qù。nuò nuò fù ěr ěr。hái bù bái fǔ jūn:“xià guān fèng shǐ mìng,yán tán dà yǒu yuán。”fǔ jūn dé wén zhī,xīn zhōng dà huān xǐ。shì lì fù kāi shū,biàn lì cǐ yuè nèi,liù hé zhèng xiāng yìng。liáng jí sān shí rì,jīn yǐ èr shí qī,qīng kě qù chéng hūn。jiāo yǔ sù zhuāng shù,luò yì rú fú yún。qīng què bái hú fǎng,sì jiǎo lóng zǐ fān。ē nuó suí fēng zhuǎn,jīn chē yù zuò lún。zhí zhú qīng cōng mǎ,liú sū jīn lòu ān。jī qián sān bǎi wàn,jiē yòng qīng sī chuān。zá cǎi sān bǎi pǐ,jiāo guǎng shì guī zhēn。cóng rén sì wǔ bǎi,yù yù dēng jùn mén。
ā mǔ wèi ā nǚ:“shì dé fǔ jūn shū,míng rì lái yíng rǔ。hé bù zuò yī shang?mò lìng shì bù jǔ!”
ā nǚ mò wú shēng,shǒu jīn yǎn kǒu tí,lèi luò biàn rú xiè。yí wǒ liú lí tà,chū zhì qián chuāng xià。zuǒ shǒu chí dāo chǐ,yòu shǒu zhí líng luó。cháo chéng xiù jiā qún,wǎn chéng dān luó shān。àn àn rì yù míng,chóu sī chū mén tí。
fǔ lì wén cǐ biàn,yīn qiú jiǎ zàn guī。wèi zhì èr sān lǐ,cuī cáng mǎ bēi āi。xīn fù shí mǎ shēng,niè lǚ xiāng féng yíng。chàng rán yáo xiāng wàng,zhī shì gù rén lái。jǔ shǒu pāi mǎ ān,jiē tàn shǐ xīn shāng:“zì jūn bié wǒ hòu,rén shì bù kě liàng。guǒ bù rú xiān yuàn,yòu fēi jūn suǒ xiáng。wǒ yǒu qīn fù mǔ,bī pò jiān dì xiōng。yǐ wǒ yīng tā rén,jūn hái hé suǒ wàng!”
fǔ lì wèi xīn fù:“hè qīng dé gāo qiān!pán shí fāng qiě hòu,kě yǐ zú qiān nián;pú wěi yī shí rèn,biàn zuò dàn xī jiān。qīng dāng rì shèng guì,wú dú xiàng huáng quán!”
xīn fù wèi fǔ lì:“hé yì chū cǐ yán!tóng shì bèi bī pò,jūn ěr qiè yì rán。huáng quán xià xiāng jiàn,wù wéi jīn rì yán!”zhí shǒu fēn dào qù,gè gè huán jiā mén。shēng rén zuō sǐ bié,hèn hèn nà kě lùn?niàn yǔ shì jiān cí,qiān wàn bù fù quán!
fǔ lì huán jiā qù,shàng táng bài ā mǔ:“jīn rì dà fēng hán,hán fēng cuī shù mù,yán shuāng jié tíng lán。ér jīn rì míng míng,lìng mǔ zài hòu dān。gù zuò bù liáng jì,wù fù yuàn guǐ shén!mìng rú nán shān shí,sì tǐ kāng qiě zhí!”
ā mǔ dé wén zhī,líng lèi yīng shēng luò:“rǔ shì dà jiā zǐ,shì huàn yú tái gé。shèn wù wèi fù sǐ,guì jiàn qíng hé báo!dōng jiā yǒu xián nǚ,yǎo tiǎo yàn chéng guō,ā mǔ wèi rǔ qiú,biàn fù zài dàn xī。”
fǔ lì zài bài hái,cháng tàn kōng fáng zhōng,zuò jì nǎi ěr lì。zhuǎn tóu xiàng hù lǐ,jiàn jiàn chóu jiān pò。
qí rì niú mǎ sī,xīn fù rù qīng lú。yǎn yǎn huáng hūn hòu,jì jì rén dìng chū。wǒ mìng jué jīn rì,hún qù shī zhǎng liú!lǎn qún tuō sī lǚ,jǔ shēn fù qīng chí。
fǔ lì wén cǐ shì,xīn zhī zhǎng bié lí。pái huái tíng shù xià,zì guà dōng nán zhī。
liǎng jiā qiú hé zàng,hé zàng huà shān bàng。dōng xī zhí sōng bǎi,zuǒ yòu zhǒng wú tóng。zhī zhī xiāng fù gài,yè yè xiāng jiāo tōng。zhōng yǒu shuāng fēi niǎo,zì míng wéi yuān yāng。yǎng tóu xiāng xiàng míng,yè yè dá wǔ gēng。xíng rén zhù zú tīng,guǎ fù qǐ páng huáng。duō xiè hòu shì rén,jiè zhī shèn wù wàng。
shāng xīn zhěn shàng sān gēng yǔ,diǎn dī lín yín
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

魏的祖先出自黄帝轩辕氏,黄帝的儿子名叫昌意,昌意的小儿子被封在北方立国,国中有座大鲜卑山,因此就以山名为号。此后各代的君主,管辖着幽都以北广袤的原野,他们放牧牲畜,四处迁徙,骑射狩
东周想种水稻,西周不放水,东周为此而忧虑,苏子就对东周君说:“请让我去西周说服放水,可以吗?”于是去拜见西周君,说:“您的主意打错了!如果不放水,反而使东周有了致富的机会。现在东周
季布是楚地人,为人好逞意气,爱打抱不平,在楚地很有名气。项羽派他率领军队,曾屡次使汉王刘邦受到困窘。等到项羽灭亡以后,汉高祖出千金悬赏捉拿季布,并下令有胆敢窝藏季布的论罪要灭三族。
秦国、赵国结仇发生战争。有人对魏王说:“魏国不如团结赵国一同与秦为敌。大王如果不同赵国一道与秦为敌,赵国是不会用损失惨重的军队去与秦国交战的。而魏国同秦国交战,赵国必然会重新投入战
上片开头“蝶粉”一句,状物拟人,盛赞蜡梅。言蜡梅花外黄而芯粉红,香气扑鼻,婷婷而立又好像三国时闻名东吴的绝色佳人“大小二乔”。“中庭”两句,写景寄情。言慧日寺的庭院中虽因日照而已有

相关赏析

此词以冲淡隐约的情致,抒写记忆中的欢娱以及追踪已逝的梦影而不得的怅惘之情。这是一首寄宴颇深,但文笔淡雅的小词,颇耐回味啊。
1.本文选自《列子·汤问》。《列子》相传为战国时郑国人列御寇(约公元前450—公元前375)所著,其中保存了许多先秦时代优秀的寓言故事、民间故事。2.孔子(公元前551—
满天都是飞舞的落花,带着各自的伤感,在烟雨迷蒙的青楼里,我不由想起故人,怎么舍得忘记呢。花儿在空中仿佛随着美人吟唱的曲子纷纷飘落,花落了,恰似化了半面妆的美人,楚楚可怜。我这流
滞留在远离家乡的地方,依依不舍地向往着春天的景物。寒梅最能惹起人们怨恨,因为老是被当作去年开的花。注释1、定定:唐时俗语,类今之“牢牢”。2、天涯:此指远离家乡的地方,即梓州。
“不担忧没有官位,担忧不能立身,不担忧人不了解自己,只要追求人们自然了解。”解说这话的,都以为应当追求可以被人了解的品德。只有谢显道解释说:“这种解释,还有追求官位、追求被人了解的

作者介绍

吴伟业 吴伟业 吴伟业(1609~1672)字骏公,号梅村,别署鹿樵生、灌隐主人、大云道人,世居江苏昆山,祖父始迁江苏太仓,汉族,江苏太仓人,崇祯进士。明末清初著名诗人,与钱谦益、龚鼎孳并称“江左三大家”,又为娄东诗派开创者。长于七言歌行,初学“长庆体”,后自成新吟,后人称之为“梅村体”。

孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)原文,孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)翻译,孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)赏析,孔雀东南飞 (为焦仲卿妻作)阅读答案,出自吴伟业的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。泛目录免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.lishimeiye.cn/BIrqm/kMouIJ.html